Sáng 2/5 định
về Sài Gòn, đám bạn lớp 12, Trường trung học Lưu Văn Liệt (Vĩnh Long) ới phone
rủ sang cù lao Bình Hoà Phước bên kia sông Tiền chơi. Nhà bạn bên cù lao là anh
Đáng, chàng trai vườn vừa xong lớp 12 đã…cưới vợ, về cù lao làm thầy giáo dạy
văn sử địa cấp 2. Đây là địa chỉ yêu mến, nơi thường hẹn hò bạn bè vì lòng` hiếu
khách, ai cũng khen vợ anh đã đẹp, lại đảm, vui vẻ tiếp đón bạn chồng.
Buổi sáng cả đám hái trái cây trong vườn nhà bạn. Vườn chôm chôm mênh mông vừa ra trái, bạn hẹn phải đến Mùng năm tháng năm (khoảng đầu tháng 6) nhớ về chơi mùa chôm chôm chín đỏ. Bẻ dâu, những cây dâu chi chít trái, xoài xanh trĩu cành, mít dày trái từ gốc đến ngọn…Vợ bạn cứ áy náy: “Về mùa này chỉ có dâu và xoài, tháng sáu nhớ về nữa nhen”.
Bữa cơm
trưa ở vườn có cháo, gỏi gà xé phay, vịt kho gừng, tôm càng sông vừa gỡ đáy…” còn bám đầy rêu xanh. "Chăm
phần chăm” cùng những câu chuyện, kỷ niệm vui, những tràng cười vang hồn hậu
của những cô cậu học trò mười sáu, mười bảy ngày nào, giờ có người đã là ông/bà
nội, ngoại. Có đi đâu rồi cũng trở về, để thấy ấm áp trong tình bạn, tình người
miền Tây.
Tính cách,
tình người miền Tây luôn chất phác, hồn hậu. Trên đường đi vào vườn bạn, thấy
mấy cây dâu ven đường trĩu trái, mình hớn hở leo cây bẻ. Vợ bạn
cười “Cứ hái đi, vườn nhà ông cậu, có gì ổng ra, chị xin cho”. Hái vài chùm
dâu, vừa tuột xuống đất thì một bà từ nhà gần đó đi ra, mặt đăm đăm “Hái dâu vườn
tui à?”. Mình rụt rè “Dạ, thích quá bác ơi”. Bà: “ĐM, bẻ trộm dâu mà cũng hông
biết cách. Hái trái vàng này chua thấy mụ nội. Bẻ trái xanh góc vườn kia cà, ngọt
hơn”. Đang thót tim sợ bị chửi mà phát cười haha.
Sao người
miền Tây, người cù lao chửi thề ngọt như không thế nhẻ. Còn mình chả chửi được
ngon trớn thế. Bực, lỡ lẩm bẩm, bạn nghe thấy giật mình hỏi “Mày chửi thề đấy
à?", mình vội chối “Đâu, tao nói …Dona đấy chứ” :v
Giờ, Đô...Na, về Sài Gòn thôi, let's go!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.