Có lần bạn
hỏi: “Rủi bị chồng cắm sừng thì mày làm sao?”. Mình ngẩn tò te, chưa bao giờ
nghĩ, dự liệu điều này. Nó lại hỏi, làm gì để trả thù? Đến đây thì mình nói
ngay: “Bắt hai đứa nó… lấy nhau”.
Thật đấy. Vụng
trộm thường hấp dẫn, do cảm giác …không bình
thường, nôn nao náo nức viển vông trên trời, thơ thẩn mây bay gió thổi mơ màng
tưởng tượng. Chứ bắt bọn nó lấy nhau, thì lại bắt đầu quy trình muôn thưở của
người đời: cày bừa bạc mặt, cơm áo gạo tiền, lau nhà rửa chén, rửa did cho con,
cùng vạn thứ tầm thường của cuộc sống trần tục, chắc gì không fast chán chứ.
Tán tỉnh vụng
trộm thì xoè đuôi xoè cánh rực rỡ long lanh. Chứ mà bắt lấy nhau chắc hai kẻ kia
phải suy tính thiệt hơn, đâu vô tư và…cảm tử như ta.
Vậy nên,
hôm mình nghe ông anh đọc bài thơ của ông Bảo Sinh, nhân nói về chuyện đàn ông
bị vợ cắm sừng nên trả thù ra sao, thì mình cười đến vỡ kính xe. Bài thơ đây:
-
Trả
thù kẻ cắm sừng ta
Tốt nhất để chúng thành ra vợ chồng
Thế là món nợ trả xong
Thế là thằng chó đi tong một đời
:))
Hihi, đọc vài câu đầu tưởng chị bông đùa thôi. Đọc thêm phân tích của chị... rất chí lí. Trả thù kiểu này rất hay chị ạ. Cho họ thỏa nguyện ước mơ...
Trả lờiXóaBài thơ hay thiệt! Đời quá và đúng quá!
Dạo vừa rồi em đi thăm hai quê, về thì ốm nên không theo dõi kịp bài đăng của chị. Em chúc chị khỏe luôn nhé!
Thanks em nhiều.Lúc này chị bận quá, nên ít ghé vào nhà này. Chúc em tuần mới vui
Trả lờiXóa