Hôm nay mình đi làm...mai, sắp đặt cho hai đứa ế sưng sỉa gặp nhau. Gặp nhau mà chúng nhìn nhau thờ ơ kiêu kiêu ra vẻ ta đây gạt ra ko hết người mê. Mình nhìn chúng mà...ngứa mắt. Thôi, hai bay ở đó cảnh vẻ chanh leo mới lại mátcha đá bào mùa thu một ngụm, mùa xuân một muỗng đi, tau về.
Chúng tưởng mình ko biết tỏng hoàn cảnh và bụng dạ chúng. Thông cảm với chúng mày lắm á. Hồi trẻ, cô cũng từng khổ sở khi quá băm mà vưỡn một mình đi về. Khổ sở khi thấy cha mẹ nhìn mình tủi thân, thất vọng vì con ế sưng, đã vậy lại suốt ngày ca hát. Cơ quan bạn bè thì xót xa "nó đâu đui què mẻ sứt gì mà phòng không chiếc bóng", "hay là bị ... làm sao?". Ghét nhất là nghi vấn "làm sao" này. Ghét nhất là đi đám giỗ tiệc hay tết nhất hay bị hỏi "Có gì chưa?", "Sao mãi chưa thấy gì", "Chừng nào cho ăn bánh"... Gớm, điên hết cả tiết, muốn ăn bánh thì tôi chở cả xe tải đến cho. Thế rồi bạn bè thân tích cực làm mai, mà mình không biết. Chỉ sau khi mình đi khám ...họng về mới được biết anh bác sĩ là đối tượng chúng mai mối cho mình. Mẹ ơi, nhớ đến cảnh ảnh khám tai mũi họng cho mình, bắt mình ngoác miệng như cá sấu để ảnh nhìn amidan đường ăn ống thở của mình, là mình muốn độn thổ, còn nói gì đến yêu đương. Lần khác, chúng áp giải lai dắt một anh kỹ sư điện lùn chừng mét rưỡi đến nhà mình, an ủi "hơi lùn nhưng bù lại mặt ảnh đẹp và tốt tính". Mình tức tối "Tao thà yêu người xấu tí mà cao ráo, hay xấu tính tí thì về ê đu cây sân lại. Lùn quá đi ngoài đường mắc cỡ"... Bạn bè chán quá, bỏ mặc mình ế. Cơ mà chúng vẫn mừng khi thấy có người gửi hoa chúc mừng sinh nhật mình với lời lẽ khả nghi, kỳ thực là hoa ấy mình ...tự mua tặng mình. Chúng mừng khi thấy mình từ chối gặp mặt bạn bè đêm Noel vì "có hẹn", kỳ thực là mình đắp chăn nằm nhà và nghĩ mãi câu chuyện hẹn hò tưởng tượng để kể, phòng khi chúng hỏi...
Mà thôi, kệ xác chúng mày. Trời sắp đặt hay lắm. Khi bố mẹ tụi bay đã tuyệt vọng rồi thì đùng cái họ sẽ ngất khi được con tỉnh bơ thông báo đám cưới. Ông Trời thường sốt ruột quan sát hai kẻ ngơ ngáo ở chợ tình và ổng thường lôi xềnh xệch hai kẻ đến, xô chúng vào nhau cho... chết cha tụi mày. Cái đó gọi là ...trời hại.
Vậy nên, có trường hợp phỏng vấn "Anh chị đến với nhau như thế nào, chắc rất lãng mạn?", thì câu trả lời có khi trớ trêu "yêu đương lãng mạn mẹ gì, tự nhiên thấy con mẻ nhảy xuống sông tự tử, tui hoảng hồn đứng dòm. Hông hiểu thằng khốn nào xô tui xuống nước rơi trúng mẻ. Không biết bơi nên tui bám vào mẻ, uống một bụng nước rồi mẻ chòi đạp lôi được tui vào bờ. Đoạn sau biết rồi héng!"
@ Ảnh không liên quan, nhẽ bà Dona đi vận động dân bản Cát Cát (Sapa) kế hoạch hoá gia đình? :))
Photo by Huynh Kim Em
Photo by Huynh Kim Em
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.