Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

* Nói xấu...chồng :))

Thường thì tui thích đi bộ một mình sớm tối trong khu nhà đang sống, theo những  con đường bàn cờ yên tĩnh, nhiều hoa lá. Thỉnh thoảng gặp các bà các cô trong khu cũng đi bộ, chào hỏi hay dừng lại đôi ba chuyện đàn bà con gái, hàng xóm láng giềng.

Các câu chuyện chủ yếu là hỏi thăm chồng con, bếp núc, nhận xét nhan sắc béo gầy của nhau. Và chuyện …nói xấu chồng khá phổ biến. Như: “Lão nhà chị, mua cho bao nhiêu quần áo ko thèm mặc, toàn mặc đồ cũ xấu xí, bụi đời. Sợ hàng xóm bảo chị ăn diện hết phần của lão”; “Cha nhà em đi đông đi tây, gác tay gác chân quen rồi mà vẫn thích vợ hầu. Sáng ra, mình pha cà phê rồi mà chưa bỏ đường, bỏ đá đặt trước mặt thì chả cứ ngồi đợi. Tức thế chứ”; “Ông nhà tôi á, coi vợ chả ra gì chứ đội con lên đầu. Mình nhờ gì cũng ừ hử chứ con ho một tiếng là quắn đít. Đi nhậu vợ gọi tắt máy, ko trả lời, chứ con gái a lô thỏ thẻ câu là về ngay…”; “Trời ơi, chồng em …ở dơ bà cố. Đi ngủ mà chân bẩn ko thèm rửa, có khi nhắc mãi mới quánh răng”…bla bla.  Sau mỗi chuyện, các bà thường nhận xét, phân tích, mỗi người một ý rất thông hiểu. Cuối cùng luôn là “Ôi, đàn ông thế cả ấy mà”; “Đàn ông hổ báo, VIP ở đâu chứ về nhà vừa lười, vừa đoảng”; “Đàn ông như thằng bé to xác, khác gì …con mình”…

Nói xấu chồng nhưng mặt bà nào cũng hào hứng, mắt long lanh.

Sáng nay, gặp hai chị cách nhà hai ô đường. Một chị phàn nàn: “Tủi thân thiệt. Sinh nhật mà chồng ko thèm tặng hoa. Bóng gió thì ổng quạu: Tiền đưa về cả đống thích gì tự đi mua đi”. Cô kia an ủi: “Đàn ông họ không chu đáo, chi tiết như chị em mình đâu chị, buồn làm chi. May chồng em còn nhớ tặng hoa cho vợ”. “Cô thiệt có phước, chứ chồng chị dùi đục mắm tôm nào giờ. Lấy nhau gần 20 năm nhưng chưa bao giờ nói hay nhắn tin được lời ngọt ngào với vợ. Đi công tác cũng ko gọi về, gọi hỏi thì gắt gỏng là xong việc thì về, chết thì người ta đưa xác về chứ lo gì. Hic hic”. “Thương chị quá, sống bên nhau cả đời mà không được quan tâm, dù nhỏ nhặt cũng buồn chị nhỉ. Hay chị check xem anh ấy có…cô nào không? Lúc này em thấy ảnh mặc đồ bảnh tỏn…”

-      - Này, cô nói gì lạ thế. Tui tâm sự với cô chút xíu mà cô tăng áp, nói xấu chồng tui là sao. Nói vậy thôi, chồng tui tuy cục mịch nhưng siêng năng, đỡ đần vợ việc nhà, chăm con chu đáo, lương đưa hết về cho vợ, không rượu chè be bét, tốt gấp vạn cha khác … (Quay đi một nước).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.