Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

* Cảm hứng Cần Giờ

Đi, đến một nơi nào đó để chụp ảnh, cũng giống như đi săn hay câu cá vậy. Hên xui may rủi. Có những chuyến đi không "thu hoạch" được gì. Có những chuyến đi ngoài sự mong đợi. Như duyên vậy. Một ngày ở Cần Giờ, lang thang, mải mê chụp bến cá, ngắm nước ròng, bất ngờ nhìn thấy người như sao sa trên sân nghêu mênh mông. Một cảm giác thật khó tả. Chụp và chụp. 

Trưa lang thang một mình dọc theo bờ biển nắng gắt, đi giữa biển trời, cát, sóng, mây đen vần vũ. Hạnh phúc đôi khi chỉ là một cảm giác "gặp". Có lẽ một mình, cô đơn người ta làm được nhiều việc hơn. Nhất là lao động nghệ thuật, không thể chia trí, san sẻ. Chỉ có thể là sau đó... Tôi thường có cảm giác hạnh phúc hơn khi một mình. Vẹn nguyên, out of khỏi những tầm thường, vụn vặt của đời sống thế tục. Như ngày hôm ấy, lang thang với ống kính ...








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.