(Đăng tạp chí HTV 25/1/2015)
Má bạn nhắn "Tuần qua má gom được hơn kí lô nấm mối, cuối tuần tụi bay về má làm bánh xèo cho ăn". Cả đám háo hức rủ nhau về quê bạn ở miệt vườn Châu Thành, tỉnh Tiền Giang.
Má bạn nhắn "Tuần qua má gom được hơn kí lô nấm mối, cuối tuần tụi bay về má làm bánh xèo cho ăn". Cả đám háo hức rủ nhau về quê bạn ở miệt vườn Châu Thành, tỉnh Tiền Giang.
Xe đi qua
những xóm làng yên ả, cây cối xanh tươi. Những vườn sapoche, vú sữa trái chi
chít cành. Con đường đất nhỏ vào nhà bạn lát những tấm đan vừa một xe máy đi.
Một bên là nhà dân giữa vườn rộng, trồng đủ loại cây trái, nhiều nhất là dừa;
một bên là con kênh lớn ven bờ trồng dừa nước. Lục bình lặng lẽ trôi, thỉnh
thoảng có chiếc tắc ráng chạy qua, cuộn sóng vào bờ dập dềnh. Khung cảnh làng
quê yên bình thong thả.
Má ơi, tụi
con đã về đây! Bầy con gái ùa vào nhà bạn, ngôi nhà ba gian có hàng ba rộng, là
nơi con cháu hội tụ về những ngày lễ, tết, cuối tuần. Cha mẹ bạn hồ hởi chào
đón, hỏi han "Tụi con đi bộ vô nhà mệt không, để má chặt dừa xiêm uống đỡ
khát". Ngồi dưới tàng cây mát rượi uống dừa tươi vừa bẻ trên cây, cả bọn
xuýt xoa dừa xiêm, dừa lửa ngọt lành giữa thời sự thu hoạch của má "Lúc
trước dừa được giá còn bán năm chục ngàn một chục, lóng rày giá rớt chỉ còn
hai, ba chục ngàn một chục". Nhà có vài công vườn, chủ yếu trồng dừa,
nguồn sống chính của hai người già tuổi bảy mươi, cả đời cặm cụi bươn chải nắng
mưa ruộng vườn để nuôi bầy con vào đại học. Những giảng viên, kỹ sư, bác sĩ
được sinh ra, lớn lên từ làng quê thanh bình này, từ tình thương yêu tảo tần
hôm sớm của cha mẹ, những người nông dân miền Tây chơn chất.
Má lấy ra rổ
nấm mối, lượm lặt, nâng niu từng cây nấm trắng xinh má tìm hái dọc theo mương
nước vườn nhà. Nấm mối lành ngọt, nấu gì cũng ngon, ngon nhất là làm bánh xèo.
Thỉnh thoảng, những hộp nấm mối được má gửi theo xe đò cho con gái ở thành phố
dù "con nhỏ" có thể mua hàng chục lọai nấm được bao gói đẹp mắt trong
siêu thị. Đời sống miệt vườn đơn giản, nhất là với hai người già. Lúa gặt từ
mấy công ruộng trong đồng sâu đủ ăn quanh năm, dư ít gạo ngon thỉnh thoảng gửi
cho mấy đứa con thành phố. Chỉ cần gạo khô mắm muối chủ lực, còn thì cá dưới
mương, rau lá ngoài vườn, trên cây, hơn chục con gà thả vườn... quơ quào đâu
cũng có thức ăn. Vậy mà, kiếm được ít nấm mối sau mưa, hái được nhiều rau tập
tàng mé kinh, xoài vào mùa thu hoạch, nhãn chi chít cành, cha mẹ vẫn một lòng
để dành cho sắp nhỏ về chơi.
Bánh xèo nấm mối
Bánh xèo nấm mối
Đám con gái
tíu tít phụ má đổ bánh xèo, nhặt rau, làm gỏi gà bóp hoa chuối. Vài đứa khác
theo cha bạn ra vườn hái bưởi, những trái bưởi da xanh gần 2 kg/ trái lúc lỉu
trên cành. Thương lái quen vào tận vườn mua bưởi, cha xin lỗi nói có vài chục
bưởi ngon để dành cho tụi nhỏ về chơi, có cái ăn và... chụp hình cho đẹp. Nguồn
sống chính của hai ông bà già là dừa và bưởi. Vài cây nhãn, cóc, ổi, xoài...
trồng thêm cho con cháu từ thành phố về chơi hưởng thú vui trèo cây, bẻ trái.
Dường như với ông bà, tháng ngày nuôi dạy con cái nên người, là mùa vụ gian nan
và gặt hái hạnh phúc nhất. Ông bà nhắc lại đứa con gái lớn da trắng tóc dài,
những đứa con trai kỹ sư ngày nhỏ theo cha mẹ ra đồng bán mặt cho đất, bán lưng
cho trời, còng lưng cấy lúa, bước thấp bước cao gánh lúa từ ruộng về nhà ngày
mùa. Trời thương, những đứa con cùi cụi lớn, học hành giỏi dang đỗ đạt vẫn
không quên cha mẹ, làng quê và gốc rơm rạ của mình.
Cô Hai da
trắng tóc dài ra sau nhà gom gáo dừa khô vào nhóm bếp bắc trên ba cục gạch để
nướng tôm càng xanh còn búng tanh tách. Tôm càng ướp muối ớt xanh nướng trên
than gáo dừa thơm nức một góc vườn. Bữa trưa bày ra, bánh xèo nấm mối cuốn với
tôm bạc hấp nước dừa, đọt xoài non, cải bẹ, lá cóc, đinh lăng. Gỏi gà, cháo gà
nấu nấm... Đám con gái vừa ăn vừa tấm tắc, lần sau về má lại đổ bánh xèo cho
tụi con ăn nghen má...
Ăn xong, đám
con gái phụ má rửa chén. Gian bếp khang trang có đủ bồn rửa, nước vòi mà lần
nào về chơi, cả đám cũng thích rửa rau rửa chén, hay làm cá làm gà ở sàn nước
ngoài vườn, sát con mương. Đứa lấy gàu múc nước đổ lu, đứa rửa chén, úp chén.
Vừa làm vừa đùa vui rộn một góc vườn. Má cười: "Mấy đứa con thương, xây
cho cái bếp tiện nghi mà má vẫn thích ngồi rửa chén ngoài sàn nước, vẫn thích
nấu bếp củi sau nhà. Mấy chục năm quen rồi, mà mùi củi lửa cũng gây nhớ à
nghen"...
Chiều ra bờ
kinh hái rau, lặng ngắm lục bình trôi, nghe tiếng hát tha thiết của nhạc sĩ Trần
Tiến vang ra từ máy hát ngôi nhà kế bên "Ôi đoá hoa tím trôi liu riu, dòng
sông nước chảy liu riu, anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương...". Rồi
cũng đến lúc chia tay. Ba má sắp cho mỗi đứa một túi trái cây, bánh mứt đem về
thành phố. Đưa đám con ra cổng, má cười mà giọng rưng rưng "Tết lại về
chơi nha mấy đứa!". Đi xa rồi quay lại vẫn thấy má đứng nhìn theo.
Thương lắm
miệt vườn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.