Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

* Cà phê

Sự thanh thả của nàng gói gọn trong những sáng cuối tuần. Mở tất cả cửa cho ánh sáng lọt vào. Căn phòng thoảng mùi bánh mì và cà phê. An nhiên hơn với Bình yên do Trần Thu Hà hát.



Ngày chưa chồng, nàng không uống được cà phê, chỉ vài ngụm đủ làm tim đập như trống cả ngày, có lần phát bịnh. Lấy chồng, mỗi sáng nàng đều đặn pha cà phê cho chồng. Nhiều năm như thế, cà phê pha rồi nhưng chưa bỏ đường, đá, chồng vẫn đợi. Mỗi lần pha cà phê xong, nàng luôn ...nếm một miếng trước khi đưa cho chồng, kiểm tra xem được không. Mỗi sáng một hớp mà thành nghiện lúc nào không hay, cho đến khi chồng ly vợ ly rồi vợ...hai ly những khi cần tỉnh táo làm việc. Nhẽ có mở quán cafe, nàng cũng không chắc có nhịn được nếm một hớp trước khi đưa cho khách hay không, vì nàng pha cà phê với tất cả sự chú tâm tận tuỵ. Rồi nàng tự chế "công thức" cà phê cho nhà mình sau thời gian dài uống và thẩm nhận. Nàng thường đến hàng bán cà phê hạt rang xay gần nhà. Ngắm những thùng cà phê đã rang, nàng chọn 300gr hạt robusta, 300gr arabica, 400gr hạt Buôn Mê Thuột, yêu cầu trộn chung và xay nhuyễn rồi bỏ vào bịch mang về. 

Theo thời gian nàng cũng tự rút kinh nghiệm hạt xay cỡ nào để không lớn quá khiến nước lọt qua phin ào ào, loãng loe. Đừng xay nhuyễn quá để bột cà phê lọt qua phin uống lợn cợn. Nước sôi pha cà phê  vừa phải, sôi già cà phê có mùi hơi khét. Rồi khó uống cà phê ở hàng quán, sau khi đã trải qua đủ hương vị cà phê có mùi vani, nước hoa, uống mà nhận biết mình đang uống cà phê bắp, cà phê đậu nành, rang với bơ hay mỡ gà, thậm chí ướp toàn bộ hương liệu cà phê bán ở chợ Kim Biên, cà phê nêm chút hạt cau, thuốc súng hay nước mắm (như nghe nói về "công nghệ" sản xuất cà phê). Có khi hẹn bạn uống cà phê ở quán xịn, biết là xay-pha máy hay phin cà phê hạt 100%, thi thoảng nàng vẫn mang theo bình cà phê pha ở nhà, lén lút đem ra uống sau khi gọi một ly cà phê cho mình.

Bạn bè đến nhà chơi đều được nàng đãi cà phê nhà pha. Ai cũng khen ngon, vài đứa "nịnh" cà phê nhà mày ngon quá!. Có đứa inbox "Nhớ cà phê N pha, nhớ terace chúng ta ngồi uống cà phê, ước gì được nằm đó đọc sách". Hẳn một số bạn bè đến nhà uống cà phê nàng pha, ko thấy ngon nhưng chả nỡ chê (hehe). Vấn đề cũng chỉ là khẩu vị mà thôi.

Để thích, gắn kết với loại cà phê nào đó, cũng cần có thời gian, trải qua tất cả các loại cà phê ngon dở. Mà không nhất thiết phải lấy chồng, phải không. Để rồi nhận ra,
những gì ta đã uống chỉ gọi là cà phê, với quá trình "tinh vi" của biến tấu công thức hương liệu, rang xay, pha... Để thấy, cuối cùng cà phê phải là và chỉ là cà phê thôi, mộc, đậm đà chân thật...
Mỗi người ta "uống", gắn kết, cũng tựa như ta thưởng thức cà phê vậy, mà chẳng cần phải lấy chồng. Vấn đề vẫn là khẩu vị, thói quen mà thôi, nhỉ.

PS. Tiểu thuyết ngoa tình. Không nhất thiết "nàng" là mụ quắc thước, vụng về :)))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.