Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2017

Thương hiệu phụ nữ

Mình đang lái xe trên đường bỗng bị CSGT thổi còi. Mình bình tĩnh tấp lề điêu luyện, điểm nhanh lỗi gì, thấy nhanh mình ko lỗi gì.

- Chị biết chị vi phạm gì ko?
- Tôi đang định hỏi chú (ngơ ngác), tôi vi phạm gì vậy chú?
- Kiểm định xe chị hết hạn! Lỗi phạt nặng đó.
- Ô thế á, sao...chú biết? (ngơ ngác thấy thương).
- Trời ơi, chị ko biết thiệt hả? Đây nè, tem dán kính xe chị rành rành hết hạn kiểm định tháng 11/2014. Hết hạn gần nửa năm mà ko biết thì chỉ có chị thôi đó. Vậy cũng đòi lái xe!
Mình bối rối gãi đầu, nở nụ cười ngốc nghếch tội nghiệp: "Ôi, tôi đang thán phục làm sao chú biết hay thế, hoá ra tem trên kính. Phụ nữ lái xe hạn chế thế đấy chú ạ, để ý đến cái này thì ko rành cái kia. Tôi vốn cẩn thận, chỉ là hơi lơ mơ tí thôi, chứ ngay bây giờ tôi chạy đến trạm kiểm định liền. (Trong trường hợp này cứ là phải thành thật chứ ko cậy là...phụ nữ, thậm chí phụ nữ mù màu hay mắt kém rồi cãi bay biến, đánh nhau với CS được). Cái chú CSGT cho mình đi: "Thôi, chị đi đi, đi kiểm định liền đi".



Mình đến trạm kiểm định xe ở Huỳnh Tấn Phát. Mình rất có cảm tình với trạm này. Nhân viên nói năng nhẹ nhàng, lịch sự, quy trình rất khoa học. Mình sắp hàng chừng 20p thì lái xe vào dây chuyền kiểm định. Qua cửa thứ nhất đo ống xả, máy, gầm..., đến cửa thứ hai là đo gì nữa máy móc, đèn xe. Ông kỹ thuật viên (đẹp trai, rất đàn ông) cười: "Làm phụ nữ cho người ta hầu, lái xe chi cho cực". Mình cười: "Lái xe cũng có niềm vui anh ạ", suýt nữa thật thà bảo tôi còn mang xe của chồng đi bảo dưỡng, đi thay phụ tùng nữa cơ. Ông KTV bảo: "Nào giờ mới nghe phụ nữ nói lái xe là niềm vui, thế xe pan giữa đường chị có thay được vỏ xe ko?". Mình bảo chuyện nhỏ, vài lần rồi, cũng ổn. Nom mình ngớ ngẩn thật thà sao đó, mà sau khi lái xe ra khỏi dây chuyền, ông kia còn theo ra sân si nhan cho mình len lỏi giữa bãi xe đông kín tìm chỗ đậu chờ dán tem kiểm định. Mình cảm ơn ông, cười với ông thật tươi, cảm kích quá trời, định nói thêm "Anh thật đẹp trai, thật đàn ông, sáng nay tôi thấy mình thật phụ nữ". Mà ko dám.

PHỤ NỮ là một thương hiệu mạnh. Thỉnh thoảng đàn ông phụ xách đồ, nhường đường, nhường cả sự quá quắt đanh đá, kiểu không thèm chấp phái yếu, dở hơi. Có một lần mình và một ông chạm xe nhau trong bãi xe siêu thị. Ông ấy nhảy xuống xem cản xe ông ấy rồi hất hàm bảo "Biết lái xe ko?". Mình bảo: "Biết lái cả...chồng, xe nhằm gì?". Lão nhìn mình, mắt loé lên rồi dịu giọng: "Ko nể chị là phụ nữ là tôi...oánh rồi". Mình tức khí nhìn lão từ đầu đến chân, rồi bình tĩnh nói: "Với tư cách là...đàn ông (ex thèm là phụ nữ khuyết tật nữa), tôi thách anh đánh tôi!". Lão khựng lại xíu rồi cười ha hả giữa bãi xe, phải dựa vào xe của lão, vừa ho vừa nói: "Này em, chưa thấy ai chướng như em. Vì cái sự chướng này, cho anh mời em uống cafe nhé". Thế là mình cũng phì cười. Cái bắt tay nhau rồi đường ai nấy đi vui vẻ.

Cũng phải thật thà thú nhận là sau khi kiểm định xe, mình rẽ trái lái về phía Phú Mỹ Hưng, mơ màng thế nào rẽ nhầm vào đường lên cầu Phú Mỹ sang quận 2, nhận ra thì quá muộn. Đành đi qua cầu, total gần 5km mới vòng lại được chỗ cũ là 10. :))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.