Vì sao ư, yêu
thì khổ, lấy thì …lỗ nặng. Thật đấy:
Chúng sẽ ăn ảnh,
ngủ ảnh, nghĩ ảnh. Và luôn mơ về các chuyến đi. Người ta
có thể bỏ nhau vì nhiều lí do: bị chồng/vợ bạo hành, ko chấp hành quy định ngủ
với nhau 7 lần/tuần, ko làm ra tiền…nhưng ko thể nêu lí do “Em muốn li hôn vì
chồng em đi…chụp ảnh”. Thẩm phán cười cho, cái lí do xa xỉ ấy.
Hầu hết vợ của
nhiếp ảnh da nam đều xinh đẹp, chân dài. Thương thay cho chồng nữ nhiếp da, chả
ông nào có vợ đẹp, phần lớn đều có vẻ quắc thước, chỉ khi bọn trẻ
con kêu “Mẹ ơi”, người ta mới biết thị là…phụ nữ.
Bạn sẽ không
bao giờ hiểu được, vì sao chúng phải lội suối trèo đèo dầm mưa dãi nắng để chụp
ra những bức ảnh chả biết để làm gì, rồi đặt những cái tên kiểu “Hoàng hôn”, “Bến
vắng”, “khoảnh khắc”… mà thật ra chả cần đặt tên chi cho người xem thêm nghĩ ngợi
“ý muốn nói chi?”.
Bạn càng ko
thể hiểu được vì sao người đẹp thì nhiều, hoa xinh cũng lắm mà bọn chúng ko chụp,
lại lăn lê bò toài, vất vả để chụp …lá cỏ đọng hạt sương, con sâu ngũ sắc bò vặn
vẹo trong ánh sáng ngược, rồi nắc nỏm khen với nhau “đẹp quá”. Chụp xong bốt ảnh
free lên mạng, có người lai là sung sướng rồi. Ảnh nào cũng photo by ta đây, mà
thật ra chỉ xác định được là không …chôm của người khác mà thôi.
Nếu là người
mẫu, bạn sẽ tổn thương nghiêm trọng, khi chúng rất điêu luyện, từ từ “dụ” bạn
chụp ảnh nude. Chúng say sưa nghiêng ngó bò lăn bò càng góc nọ góc kia để chụp
ra những tấm ảnh mà sau đó bạn chẳng hề nhận ra mình. Trừ một số ít tự tin ảnh
đẹp đăng nguyên mặt mũi người mẫu, còn đa số tàn nhẫn cắt…đầu, chỉ chụp back
the lưng hay tứ chi của bạn mà thôi. Làm sao thế giới biết đó là ai khi không
có đầu thì 3 tỷ nọ và 3 tỷ kia giống in nhau chứ?
Nếu đàn ông
nói chung, đàn bà nói riêng thik diện quần áo đồng hồ túi sách Mobiado, Louis
Vuiton, Armani, Versace, Salvator Ferragamo, Hermes, xe hơi xịn…thì đồ trang sức
của bọn nhíp da là một em camera xịn, ống kính độc, ví dụ Leica (M9-P càng tốt)
đeo trên cổ ra chiều vênh vang, bọn bạn phải rỏ dãi. Không khó để nhận ra bọn
nhíp da, chỉ với một đặc điểm: khăn rằn quàng cổ. Đeo máy ảnh ko nói lên điều
gì nhé. Ko đeo máy ảnh, chỉ quàng khăn rằn mà dáng điệu nghênh ngang, đích thị là nhíp ảnh da.
Nếu bạn có vợ
là nhíp ảnh da, thập phần nguy hiểm. Phụ nữ đi xa, đến những nơi vắng vẻ hiu quạnh
thật đáng ngại cho an ninh tiền bạc và…thân thể. Ấy vậy mà các mụ ấy chả sợ, lại
còn đặt ra tình huống: Nếu bị cướp dọc đường, mất túi máy mấy ngàn đô hay bị…hãm
hại, chọn cái nào?. Ác nhơn là các mụ thường chọn (chả biết đùa hay thật) “Thà…giữ
được máy!”. Có khi lại ra chiều thất vọng “Sao chỗ này vắng vẻ mà chụp từ sáng
giờ ko gặp…thằng cướp đẹp chai nào bay?
hehe
Haha. Chủ nhật tươi hồng, đọc bài này của bác thấy đời cũng vui phết! Kể cũng tụi nghịp cho các giai vớ phải vợ là nhíp ảnh da. Nào "nó" có chịu lôi mình ra làm ngừi mẫu đâu, toàn là lăn lê bò toài chui rúc vào các xó xỉnh, ko thì cũng lên rừng kiếm mấy anh Cờ ho, Khơ mú mà sướng. He he! Đời bất công thiệt!
Trả lờiXóaEm khoe tí, em vừa vác về nhà 1 anh be bé, Sony Nex F3, ống 18~55, nhưng có thể xài cả mấy ống Canon tele sẵn ỏ nhà
hay quá, chúc mừng gái OM, thử máy oanh liệt tháng 11 ở Tây Bắc nhé
Trả lờiXóaec vậy nag ế hết sao bác haha
Trả lờiXóa