Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

* Chị và em và...

Hàng ngày, tôi vẫn nhận được những lời “phàn nàn” của bạn bè: “Cha bạn chị (trên Phây) khùng khùng hay sao mà hôm nay chửi bới dữ dậy, em unfriend chả rồi”, “Sao lão bạn chị suốt ngày tung stt ăn nhậu, văng tục trên Phây”, “Sao chị chơi với nhiều người …phản động quá zậy. Em ghét bà béo bạn chị, đàn bà gì mà”…



Thường, tôi nói: Đừng chú ý, nếu ko thik. Mỗi người có vấn đề, cái nhìn, quan điểm, tâm trạng…xuất phát từ hoàn cảnh, trải nghiệm riêng của mình, không ai giống ai. Với tôi, ở “ngoài đời” những người bạn ấy rất dễ thương, chúng mình tôn trọng nhau. Khác nhau xuất thân, quá khứ, quan điểm…thì không đề cập những vấn đề biết là tranh cãi cũng vô ích, vì ai cũng biết là không thể và không nên thuyết phục nhau vì ko bao giờ đi tới cùng được. Vì sao ta vẫn chơi được với nhau? là ta vẫn quý trọng nhau ở nhiều điểm khác. Nếu không, chính bạn cũng rời bỏ tôi rồi, vì tôi không giống bạn…

Mỗi ngày trên trang chủ của tôi lướt qua những stt của một số bạn bè…không giống tôi. Họ…chửi, họ cạnh khóe, dằn dỗi…Không thik thì tôi ko đọc, hoặc đọc thì thường ko ý kiến gì. Nhưng họ vẫn là bạn tôi.

Thực tế, tôi cũng chưa unfiend ai vì chính kiến họ khác mình. Và ngược lại. “Bất công” là những câu “phàn nàn” như trên, tôi thường…áp dụng với một người, một người “cùng hệ” với tôi, một người có đầy đủ những yếu tố mà chúng tôi vẫn đùa có khả năng “hòa giải”. Chị là một nữ trí thức, một nhà khoa học, điềm đạm, khách quan, không cực đoan, được cả “các bên” quý trọng. Giữa chúng tôi đã xảy ra những cuộc tranh luận, thậm chí cãi nhau, có cả nước mắt, hỗn hào (tôi). Có khi vấn đề tạm dừng, rồi trở lại dù đã thề ko đề cập. Để rồi, có lúc phải cay đắng “Chỉ có chị và em, gần giống nhau nhiều điều mà còn thế này…nói chi ngược nhau, thậm chí hoàn toàn. Thôi thì để một thế hệ …chết đi thì may ra. Con cái chúng ta sẽ suy nghĩ, hành xử khác”. Trong thực tế, những vấn đề, những suy nghĩ khác biệt (với những người khác) vẫn ở đó, lại trỗi dậy mạnh mẽ khi có một sự kiện gây tranh cãi, chia rẽ…Lần cuối cùng chị khóc, lỗi tại tôi, lại hỗn khi cãi không lại.

Chúng ta không giống nhau. Mỗi con người là một câu chuyện cuộc đời, một số phận lịch sử. Khi bạn tin yêu, quý trọng, ngưỡng mộ ai/điều gì đó…đừng bắt người khác phải giống mình. Và khi mình không giống người cũng đừng vội quy kết, phán xét chủ quan, cảm tính, thóa mạ... Có khi vấn đề gây tranh cãi, ngược nhau hóa ra lại không “cắt chia” nhau mãi, mà là những hành xử “không phải lẽ” xung quanh vấn đề/câu chuyện - thể hiện phần nào nhân cách. Đó là những điều tôi rút ra cho mình.

Không chỉ thế, những gì đang diễn ra còn cho thấy: Không chỉ “ném đá” nhau, người ta “ném đá” cả người thành tâm muốn mọi người nắm tay nhau.

@ Viết cho Chị và những người bạn thân, quen

8 nhận xét:

  1. Có hiểu nhau bao nhiêu thì hai con người vẫn là hai cá thể riêng biệt chị ạ. Vì thế sẽ luôn có những cái riêng, cái khác biệt ở mỗi người mà càng cố tìm hiểu, càng muốn tiến đến điểm chung thì là càng đẩy xa nhau ra. Nhưng em nghĩ chính cái riêng ấy tạo nên họ, tạo nên ta khác với những người khác nên ta mới yêu quý, mới cảm nhận được họ "gần" với ta hơn dù cho hoàn cảnh xuất thân, quá khứ hay hiện tại là không giống nhau.

    Bài viết của chị có nhiều trăn trở. Em cũng vậy, đôi lúc cũng nghĩ sao mình hay để tâm đến cả những stt vô bổ làm gì. Nhưng thật khó để dửng dưng...

    Bức SEN của chị tuyệt đẹp!

    Trả lờiXóa
  2. Chị luôn thích và bị thu hút bởi sự khác biệt ở những người bạn, như một cách bổ sung, hài hòa cho những gì mình thiếu, ko có. Nó làm cho tình bạn nói riêng, cuộc sống nói chung thêm thú vị, nếu hiểu và yêu thương nhau. Nhưng cao hơn sự khác biệt về tính cách, sự khác nhau quá xa về quan điểm, cách nhìn cuộc sống, lý tưởng sống...thì khó dung hòa. Trong entry này, chị và Chị cơ bản là đồng nhiều vấn đề, "gấu ó" là cách nhìn và đánh giá "chiều ngược lại", mà chị có phần cực đoan. Thế thôi.

    Thanks lời khen ảnh by chị. hehe

    Trả lờiXóa
  3. Hi Tuấn Anh, cả tháng nay chị bận quá, lu bu, nên ngãng viết, ko qua nhà ai. Mai, sẽ đi dạo một hơi các nhà. Hẹn gặp em và Thi Nhung cà phê cuối tháng, nếu chị ra Hà Nội.

    Trả lờiXóa
  4. Bác phiêu diêu bên Phây, lâu lâu mới về đây, quẳng cái "ạch" 1 gói đồ nặng ký giữa nhà, xong rồi ngủ 1 giấc. Sáng mai tỉnh dậy lại tiếp tục... qua Phây.
    Hì!
    Về entry này, em hỏi chị nhé, nếu em có những ý kiến trái chiều với chị, 2 chị em cãi nhau, xong rồi chị... khóc, thì sau đó liệu chị có còn tiếp tục chơi với em nữa không?
    (Haha. Chuyện viễn tưởng nhể!)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nói chung, là chị chả cãi nhau với ai, kể cả với em về điều tương tự như entry này. Nó có nguồn cơn, cơ sở, duyên nợ rất...tinh vi thì mới xảy ra dở hơi thế. Cãi nhau văng miểng chuyện chời ơi mà nghỉ chơi thì điên rồi. Thế mà sau khi cãi, khóc...vưỡn còn chơi, nghĩa là ko thể thiếu nhau, nhạt vị, kém sắc khi chẳng còn ai để...cãi, khóc như thế. hihi

      Xóa
  5. Em có cái dở nhất là nước mắt làm đầu, chả " cãi nhau " được với người thân, nói nặng lời không nhinf nổi nhau dù còn rất yêu quí nhưng gần như mãi mãi im lặng. Cho nên em hay nhường nhịn .

    Trả lờiXóa
  6. Chị thì hay cãi nhau với những người thân, đặc biệt là thân nhất. Những người này...thiệt hại vì chị nhất. Ngoài ra thì vui vẻ, lịch sự. Thường cãi tới đâu thì chị cũng ...nhường sau đó. Còn khi ko cãi nữa, im lặng thì ...xong phim:)

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.