Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

* Danh sách ý nguyện

Phim xem trên HBO, về ông chủ một bệnh viện giàu có bị phát hiện ung thư, dự đoán sống chỉ 5% sau ca phẫu thuật. Ông nhập viện, nằm cùng phòng với một bệnh nhân da màu, nghèo, cũng ung thư với chẩn đoán sống được 1 năm.

Bên hồ Nhật Nguyệt (Taipei 1/2015)
Những ngày nằm viện, từ chỗ ko ưa nhau, đòi đổi phòng, hai người đàn ông bệnh nhân đã dần thân thiết từ những trao đổi trong sinh hoạt hằng ngày đến chia sẻ cuộc sống, mong muốn riêng. Câu chuyện mỗi ngày luôn là giới hạn sống của họ còn bao lâu nữa, hồi tưởng buồn vui đã qua và mong muốn trong những ngày còn lại. Họ mong muốn gì: muốn được trẻ lại để ...hút thuốc trộm, phóng xe mô tô trên xa lộ, nhảy nhót điên cuồng với chúng bạn, hay học nhảy dù, đi du lịch đến một nơi thú vị...mà quá bận rộn mưu sinh, làm giàu họ đã ko kịp thực hiện. Những mong muốn được hai BN ghi ra giấy với những gạch đầu dòng, trong đó có nhảy dù, hôn một cô gái đẹp... Và họ đã cùng thực hiện những ý nguyện cuối cùng. Ông chủ bệnh viện thuê bao chuyến bay để cùng bạn thực hiện chuyến nhảy dù. Máy bay bay qua, chao liệng trên bầu trời, khung cảnh hùng vĩ, sự khiếp sợ độ cao đã khiến họ chùn lòng nhưng rồi họ cũng nhắm mắt nhảy vào không gian và trải nghiệm cảm giác rơi tự do cùng HLV với bao phấn khích. 
Họ đã có những phút giây chia sẻ cùng nhau về cuộc đời đã qua, những kỉ niệm dại khờ đẹp đẽ thời tuổi trẻ và cười sảng khoái như hai gã "hư hỏng" trong những cuộc nhậu vui vẻ. Đôi khi, chia sẻ được với ai đó những chuyện ko đầu ko cuối, những điều "vớ vẩn" và cùng cười trào nước mắt như hai kẻ "điên" thật cần thiết biết bao. Nghĩa là ta có người chia sẻ, quan tâm đến những điều có khi là nhạt, vô nghĩa với người khác. Những gạch đầu dòng trong Danh sách ý nguyện được lần lượt gạch bỏ "đã thực hiện", kể cả "hôn một cô gái đẹp"... Cuộc sống ngắn ngủi còn lại của hai người đàn ông tràn đầy tiếng cười, ý nghĩa. Chỉ đến khi giới hạn-tài khoản sống được báo trước, người ta sẽ tập trung sống vì điều gì, biết điều gì thực sự quan trọng với mình, ý nghĩa của những điều ta theo đuổi. Ngay những lầm lỗi, dại khờ thuở nào cũng sống lại và có ý nghĩa nào đấy, rằng ta đã từng sống hết mình, từng vui buồn nông nổi, hạnh phúc và thất vọng ra sao...
Hôm trước, bạn - một nữ đạo diễn trẻ đưa mình ra sân bay, ấm ức kể "Em vừa trải qua một trận bị oánh te tua trên mạng sau một stt có câu "sơ hở" về bộ phim của em , tưởng như ko chịu nổi. Thế rồi, cũng qua, bao người đã bên em, bênh vực em".
Mình cười, ngày trẻ chị chào nhưng người ta lạnh nhạt đã phân vân lắm, ai nói móc mỉa tí thì đã đau khổ lắm, phát khóc, ko ngủ được. Đến tuổi chị, các em sẽ bình thản hơn trước nhiều sự...
Cậu bạn lái xe cười "Đến lúc bình thản được thì tiếc là ...đã già rồi chị ạ". Ba chị em phá lên cười. Những trải nghiệm và thời gian đem đến kinh nghiệm, gạn lọc, nhận thức khác nhau. Đó là điều chị muốn nói, tuổi nào có trải nghiệm, nhận thức, buồn vui ...của tuổi/thời ấy. Một lúc nào đó nhìn lại, ta sẽ rưng rưng, để thành ta hôm nay, đã có ta của những thời ngây thơ, trong trắng, cả tin, ngộ nhận, thậm chí hoang tưởng...không ai hoàn hảo, ko ai không vấp váp sai lầm. Vậy thì cứ sống như mình là, mình muốn, mình tin, trung chính. Và tha thứ cả cho mình nếu mình có lúc lầm lỗi. Tha thứ để mỉm cười và bước tới, nhìn người trẻ khác như mình từng trẻ ngày xưa.
Nếu chỉ còn sống một năm nữa, bạn sẽ làm gì, như các nhân vật trong bộ phim? Mình chỉ muốn sống đến khi các con lớn lên và trưởng thành. Một năm hay 30 năm nữa, nhìn đi nhìn lại, lựa chọn thì mình chỉ muốn một lần thực hiện được chuyến chinh phục đỉnh Fanxipan, nóc nhà Đông dương, cao 3.142m. :))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.