Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

* Cuộc chơi và bạn

Hai ba hôm nay, vài người bạn quen và thân nhảy vào chat hay gọi điện thoại hỏi “Sao thấy mọi người xôn xao về một cuộc chơi không thành, mà N. không nói gì?”, “Phải lựa chọn, bạn và cuộc chơi, cũng hơi tiếc nhỉ”, “Sao lại dính với người đấy làm gì, chỉ vì người ấy mà cuộc chơi vui vẻ không thành?”…Mình chỉ trả lời đơn giản “Ham cuộc chơi mà bỏ bạn, sao gọi là bạn”. Nhưng rút cuộc, ai cũng đồng ý, kể cả người không thích hay ghét người ấy “Uh, chơi với bạn thì phải vậy chứ. Vậy mới là bạn!”, “Nếu lựa cuộc chơi mà bỏ bạn thì sao nhìn mặt nhau”



"Một cuộc chơi không được cấp giấy phép". Không thành văn, chỉ nghe nói là vì nhân thân một người. Nếu bỏ một người ra thì hai người kia được cấp phép. Hai người còn lại đã say no "Làm người ai làm thế" - lời HKC.

Đời chúng ta có biết bao cuộc chơi, bạn thì rất ít, sao so sánh được. Mà có khi những lựa chọn chưa hẳn vì tình bạn sâu nặng hay không, mà còn vì lòng tự trọng, danh dự và bổn phận làm NGƯỜI. Với mình, vui thì chơi, không vui thì thôi, nhẹ như lông hồng.

Cũng định không nói gì nữa, nhưng có người lại cắc cớ hỏi “Bạn nào bè nấy, không sợ bị oánh giá sao?”. Chợt nhớ, có lần một người anh mình rất kính trọng, hỏi “đểu”: Chơi với người ấy để lấy số má hay cầu cạnh à?. Uh, mình/chúng mình cầu cạnh gì nhỉ, thiếu gì nữa nhỉ, khi xem ra chúng mình còn được “thoải mái” hơn người ấy. Bạn thì luôn là bạn, đến nỗi phải …xấu hổ, chơi/ko chơi với bạn chỉ vì người khác không thích người đó thì cũng chả đáng gọi là bạn. 


Chẳng ai tốt đẹp hoàn hảo. Mình thường nhìn vào nét tích cực ở người mà chơi, có cái thích cái không. Như mình cũng là phiên bản đầy lỗi, biết ơn những ai đã yêu thương mình, vì chính bản thân mình. Mình vượng cung bạn, yêu thương nhiều, chia tay cũng vài ba, nhưng nghĩ về nhau cuối cùng vẫn đẹp. Nếu chẳng may không đẹp, thì cuối cùng hoá ra cũng chẳng phải là bạn.

Mình đã từng đau đớn khi bị lựa chọn, giữa mình và lợi ích hay theo chiều gió nhất thời nào đó. Biết bao đắng cay, nên hiểu giá trị, sự chung thuỷ/trung chính của tình bạn. Không vì bất cứ điều gì mà quay lưng, phản bội. Rất may, rời bỏ cuộc chơi này, mình có thêm niềm tin vào tình bạn ở người bạn thân khác của mình, cũng nhẹ nhàng và khảng khái.

Một cuộc chơi đẹp phải đi thẳng, bằng cửa chính. Như hôn nhân, tình bạn cũng là một khế ước không thành văn. Ngoài là một phẩm chất, cần hơn một bổn phận/con người. 


5 nhận xét:

  1. Chị ơi, em nhớ chồng em có lần nói với bạn bè anh ấy "Dùng đồ mới, chơi với bạn cũ"... Em đọc entry này để có thêm cái nhìn về tình bạn chị ạ. Không phải mối quan hệ nào cũng có thể gọi là bạn phải không chị? Tình bạn thật sự đáng quý và khó tìm.

    Chúc chị ngày mới thật vui vẻ và may mắn nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuộc sống luôn biến động, điều chỉnh-tương tác bao nhiêu con người và mối quan hệ trong dòng chảy của nó. Những ứng xử trong tình bạn, tình người thật không đơn giản. Bạn, không dễ tìm, nhưng giữ được, đủ chân thành hay không lại là chuyện khác.

      Thanks Như Mai

      Xóa
  2. "Mẻ" vượng cung bạn. Chơi với mẻ nhiều khi cáu, nhiều khi bị mẻ mắng té tát hay bị mẻ nói mát hờn dỗi, nhiều khi cãi nhau ầm ầm mà bỏ chả được! Chuyện qua rồi, mẻ cười ha hả chả thua gì Siu Black, vậy nên làm sao mà ghét đây?
    Cái chuyện in sách kia quả là đáng tiếc! Nhưng chả sao. Không in thì mình vẫn đọc nhau hàng ngày mà!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mẻ là phiên bản đầy lỗi mà, nhưng mẻ ...thiệt thà, chưn thành. Ghét yêu hiện trên mặt, ko dối được. Mẻ chấp nhận tất cả các thể loại phiên bản, chấp nhận cãi nhau ầm ầm (thường quên ngay sau đó)...chỉ có một yêu cầu thật lòng, đơn giản với nhau, dù có thể phức tạp với...người khác. Như vậy, mẻ hơi...quá đáng. Và thiệt lòng, mẻ iu OM và CUA. Hihihaha

      Xóa
  3. Còn chuyện in sách, mẻ cũng ...quên ngay hôm sau. Với mẻ, chả có gì quan trọng, nhất là chơi. Mẻ vẫn viết, chém gió trên mạng miệt mài, nghiêm túc khi vui và rảnh :))

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.