Đó là một
chiều muộn vội vã băng về phía đường đèo cao, ngoằn ngoèo khúc khuỷu. Mặt trời
đang chìm dần bên kia núi, ánh nắng vàng óng mật lấp loé như vì sao rơi. Cả đồng cỏ lau rực sáng bên đường. Nhìn từ phía mặt trời, chỉ là một đồng
cỏ buồn tẻ chiều chập choạng nơi núi rừng heo hút. Nhìn từ phía ngược
sáng, là một đồng hoa của màu sắc và ánh sáng huyễn hoặc. Nghịch lý của hiệu ứng silhouette/halo…
Một đồng cỏ
dại, một chiều tím núi rừng, cũng chẳng có gì đặc biệt. Thì cũng chỉ là phong cảnh,
chụp rồi bỏ vào “kho tàng” như hàng ngàn file ảnh khác. Nhưng đặc biệt với thị
giác và cảm giác ở khoảnh khắc ấy. Những khoảnh khắc không nhiều trong cuộc đời khi ta (có thể)
rung cảm trước một khung cảnh, một câu chuyện, một con người…Nhất là một con
người nhìn từ phía ngược sáng. Có khi là phiêu lưu. Còn tuỳ vào góc nhìn nào, khoảnh khắc nào, tâm trạng nào của trái tim.
Một cuối tuần chói chang cho lòng còn ấm cúng
Ngoài xem ảnh còn được đọc những dòng cảm xúc của chị nữa. Thích thú lắng nghe và ngắm... Em sẽ học theo chị ghi lại cảm xúc bởi là khoảnh khắc nên có thể chỉ bắt gặp một lần trong đời mà thôi.
Trả lờiXóaChúc chị vui và hạnh phúc nhé!
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaCảm ơn em nhiều nhé Như Mai. Ghi lại những cảm-nghĩ qua mắt kính, mắt người và một cái gì đó không cơ học sau ống kính nữa :)
XóaLại muốn có đứa phải gào khóc, rên rỉ vì gato đây mà!
Trả lờiXóaBiết. Bác đâu chỉ nói về cái ảnh ngược sáng...!
hehe, những ý nghĩ vụn từ cái ảnh. Thik nhỉn ngược nhưng ko dễ yêu thik ngược. Còn gato thì...cả đời nhé. Cứ ở đó gào khóc, rên rỉ đê :)
Xóa