Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

* Đàn bà và khăn...

Hầu hết các cô bạn của mình đều có khăn quàng cổ, choàng vai. Người ít thì chục cái, nhiều vài chục, cá biệt có cô có hơn…100 cái khăn. Đôi khi mình cứ băn khoăn, các bà làm gì với từng ấy khăn? Nhất là phương Nam nắng nóng, nhiều khi chả muốn mặc quần áo, nói chi đến quàng khăn, thậm chí như cái mền đi chơi. 

Khăn giữ ấm, hẳn rồi. Nhưng phụ nữ hình như không diện vì sức khoẻ, bởi nhiều cô vẫn hiên ngang đầm hai dây, hở vai đến gần nửa lưng đi ngoài trời lạnh 16 độ C. Rồi không dưng trời nóng chảy mỡ 36 đến 38 độ thì các cô, các bà lại quàng khăn, nhìn phát…khùng. Cơ mà đẹp. hehe, đẹp thì phải hy sinh thân thể và cảm giác, nhỉ. 


Tui và khăn...trải bàn mượn.hihi

Công nhận, các cô bạn mình quàng khăn voan nhẹ trên cổ hay khăn len choàng vai, thả dài đến gối nom họ xinh và sang hẳn, nữ tính tràn trề. Mình có ba cái khăn, hai khăn len là của bà bạn thân đi nước ngoài mua cho, 10 năm chỉ choàng đúng 5 lần đi xa trời lạnh. Và một khăn rằn “thuổng” của bạn trong chuyến đi biên giới làm thiện nguyện vừa rồi. Có lần cũng muốn nhìn mình thế nào với khăn, mình mượn cái khăn màu đỏ như khăn trải bàn của đứa bạn choàng qua vai, cả bọn lăn ra cười, bảo trông mình như …con điên nhà quê. Người đi đằng người, khăn đằng khăn. Có đứa ác mồm bảo “Bà quàng dây thép gai hợp hơn”. Khổ thân mình thế.

Tháng cuối năm này, tiết trời mát lạnh. Nhiều buổi sáng, buổi tối, phụ nữ quàng khăn như bươm bướm ra phố. Ở trong văn phòng, quán café cũng quàng khăn, vào toa lét cũng ko bỏ ra. Chỉ đi ngủ là không quàng khăn. Nói dại, quàng khăn kiểu lua tua, dây ren lằng nhằng, nửa đêm ác mộng giãy đạp lung tung, chẳng may thắt phải cổ thì toi đời. 

Qúa nửa đêm qua, chị bạn xinh đẹp bỗng gõ vào inbox nói chị không ngủ được, trằn trọc mãi. Mình an ủi, chúc chị ngủ ngon, cảm thấy chị hình như đang ở khoảnh khắc trống trải, đơn lạnh. Hơn 100 cái khăn đủ màu sắc, kiểu dáng, chất liệu không làm chị ấm áp. Hơn 100 cái khăn vẫn không so được với một vòng tay. Chẳng nhẽ lại bảo chị hãy tự nắm bàn tay mình, rụi đầu vào lòng mình. Rồi cũng qua mùa lạnh… 

Lại nhớ có lần hai người yêu nhau không thể gặp nhau. Ngày sinh nhật người kia, người này từ xa gửi về một chiếc khăn len rất đẹp, qua điện thoại giọng rưng rưng: “Sài Gòn cuối năm trời lạnh, em đưa cho anh ấy chiếc khăn này. Chị chưa bao giờ ôm anh ấy, quàng khăn vào cổ, anh ấy sẽ cảm thấy vòng tay chị…”. 

Cho đến lúc người kia qua đời vì bệnh, vòng tay chị vẫn chưa quàng được vào người mình yêu...

2 nhận xét:

  1. Đêm Noel, em chuẩn bị đi ngủ thì gặp bài chị mới đăng. Em cũng có hơn chục cái khăn, nhưng đôi lúc thấy vẫn lạnh chị ạ. Hì, chắc tại thiếu người mình muốn họ quàng khăn cho mình.

    Chúc chị đêm Noel không cần khăn vẫn ấm nhé!

    Trả lờiXóa
  2. Thanks em nhé, chị lúc nào cũng...nóng trong người. hehe
    Chúc em Gia1ng sinh và năm mới an lành

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.