Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

* Con rưng rưng

Chiều qua đón con. Theo thường lệ đón sớm thì cho con chơi ngoài công viên vườn trường 15 phút trước khi về, mẹ ngồi đợi ở tiền sảnh. Một hồi con (Leo, 9 tuổi) mặt buồn bã quay lại kiếm mẹ. Hỏi, mắt em rưng rưng: “Leo đang chơi đu quay, một anh (lớp 6) đuổi Leo, giành đu. Leo nói, em đang chơi, hồi nãy anh chơi xong đã đi rồi mà. Ảnh nói mày láo hả, cút chỗ khác, Leo chưa kịp ra thì ảnh đạp vào người Leo”. 

Con quay đi, mắt chớp chớp. Con vốn nghịch, lì, có té chảy máu chân cũng ko khóc, vậy mà giờ rưng rưng, nhìn thương quá. Cái rưng rưng không vì cay cú, không vì ấm ức mà vì đối mặt với sự bất công trắng trợn, không hiểu được vì sao người ta có thể đạp vào người mình chỉ vì “tao muốn chơi nữa, được không”.


Leo, 9 tuổi

Thế con làm gì khi anh ấy đạp con? Con phải đi ra, nhường cho anh ấy và nói sao anh đạp em. Ảnh quát mày muốn ăn đạp nữa hông, mẹ ạ. Em dúi đầu vào lưng mẹ, mà lòng mẹ đau nhói. 

Không thể dạy em đánh nhau, nên mẹ chỉ an ủi và dặn: Con làm thế là đúng. Anh ấy hư, không nhường em nhỏ lại còn đánh người hung bạo. Con đừng buồn. Nếu lần sau, anh ấy lại giành đu nữa, con hãy đứng lên nhường và nói “Anh lớn mà không nhường em thì em nhường anh đó”. Con dạ.

Một hồi, mẹ lại băn khoăn. Có khi nào nhường rồi, nói xong câu ấy con sẽ bị anh kia đánh chỉ vì “Mày bố láo, dám dạy dỗ tao hả?”

3 nhận xét:

  1. Những chuyện này thuộc về kĩ năng sống mà nhà trường chẳng mấy khi dạy con.
    Mẹ là người đầu tiên dạy con bài học về cách... thua trong kiêu hãnh. Mai này đời sẽ dạy con những bài học tiếp theo, nhưng trên cơ bản vẫn lấy bài học của mẹ làm gốc.

    À, nói thêm, chắc mấy đứa thiên về tay chân kia không đủ trình để phản pháo lại đâu, mẹ yên tâm!

    Trả lờiXóa
  2. Thua trong ...kiêu hãnh, là kết quả của học ...suốt đời từ cuộc sống, những trải nghiệm đau thương mà đến tuổi các mẹ mình mới có thể đạt trình này cô OM ạ. Mẹ cháu nhiều khi còn...sôi máu bốc đồng nữa là. Nhưng dạy con thì phải...lý thuyết "đúng rồi" vậy thôi:)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thua cũng phải có phong độ bác nhở.
      Bọn trẻ thường ỉ lớn bắt nạt bé .Em nhớ hồi nhỏ em cũng oánh lộn nhiều lần, ăn đòn không thèm khóc. Đơn giản em là chị cả phải bảo vệ mấy đứa em.
      Hồi học lớp 12 em đánh một thằng khác lớp xong rồi cứ lo nó trả thù. Hi hi.
      Nhà em.có con chó tên Nick nó cao lớn vằn vện như hổ và là tay vệ sĩ cừ. Thằng đó sợ
      con Nick nên không dám làm
      gì :D
      Sau này ra đời nhiều lúc học chữ nhẫn , và biết thua một cách kiêu hãnh. :)

      Xóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.