Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

* DƯA BỞ

Sáng dọn xe cho chồng. Vừa dọn vừa cằn nhằn cái xe đi cày của ông như…trạm thu mua ve chai, vì hằm bà lằn các cái trong xe, dơ, bụi, với vài chục tập kịch bản, va li, đạo cụ.

Móc …rác, giấy kẹo linh tinh trên xe, đến cái lung ghế phía trước, ngay chỗ ông ngồi phía sau thì móc ra được một bao thơ. Mờ ra, chu choa toàn đô la Mỹ, mới kính coong luôn. Ôi, cứ là hoa hết cả mắt, dòm trước ngó sau rồi tuồn ngay mớ đô la vào…túi mình. Dọn tiếp, nghĩ ngợi. Hà, tiền đâu mà nhiều thế, lại toàn đô la cơ. Tiền nhiều đến độ ông không thèm cẩn thận, giắt vào lưng ghế xe. Kinh thật, đáng ngờ thật.

Ông đi ra, mặt mày thản nhiên lên xe đưa con đi học. Tớ vào trong bếp pha cà phê, nhân tiện kiểm đếm chiến lợi phẩm, nghĩ chiều lão về triệu tập…mần việc. Ko giấu giếm, tớ còn nghĩ, điều tra đương sự thì vưỡn, nhưng ta sẽ tuyên bố tịch thu, sung kho bạc tui giữ. 3000 USD lận nha.

Uống cà phê, lại lôi xấp đô la ra…thưởng thức vẻ đẹp của chúng. Tiền mới quá, kiểu này cha đi qua bank, ghé vào rút mớ lận lưng ghế, tiện dọc đường đi làm uống nước mía, mua vé số chắc. Lật tới lật lui, phía sau tờ đô màu xanh hơi …tái, chữ ko được sắc sảo. Nước Mỹ dạo này lem nhem nhể, cậy giàu, cả thế giới xài tiền mình nên in ấn ko kịp, hổng thèm cẩn thận. Hừm…

Lướt mắt xuống cuối đồng tiền, mắt đứng tròng khi thấy dòng chữ bên trái “Chỉ sử dụng làm phim”.
The end 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.